Ring ring
Hack Avatar Auto Farm 220, Avatar 220 Auto Farm, Avatar 220 Auto Cau Ca, Tai avatar 220 auto farm
Tải Game Di Động Free
UC BROWSER 9.3
[Tải Xuống] [Hướng Dẫn]

+ Game này phù hợp với điện thoại bạn đang dùng
Trang 2 - Màu nắng. Tuổi xanh. Bài tình ca dang dở... - Truyện Cập Nhật - Truyện Hay - GameTop1.Hexat.Com, Truyện hay online, Đọc truyện teen, truyện tình yêu hay, tiểu thuyết, truyện cười vôva
Màu nắng. Tuổi xanh. Bài tình ca dang dở...


- Ừ. Không đâu bạn ấy tự ý ghi tên tớ vào đội văn nghệ, không hỏi han một tiếng. Tớ không thích bị áp đặt.
Du ngồi sau đáp gọn, thở dài. Dũng chỉ nói qua loa, về Chi – lớp trưởng, một cô nàng lúc nào cũng năng nổ, nhiệt tình với hoạt động của lớp. Hơn nữa, năm nay là năm cuối, chắc hẳn Chi muốn gián tiếp kéo Du vào hòa đồng với lớp hơn. Du ngồi sau nghe vậy chỉ im lặng, tay nắm hai bên hông Dũng buông lơi. Dũng tinh ý.

- Này, nắm chặt vào đi kẻo ngã, đoạn này đường sóc đấy!

Nói rồi Dũng cố tình cho xe đi vào chỗ sóc, Du đành phải nắm vào hai bên hông như cũ, nắng nhuộm vàng con đường rải sỏi, màu nắng chan hòa như màu mật, tiếng Dũng cười giòn tan, Du nghe tiếng tim mình hơi loạn nhịp.

Màu nắng trong veo, màu mắt Dũng trong veo. Du lơ là một phút đã bị lỡ nhịp mất rồi.


3. Tuổi xanh.

Du về tới nhà thấy con Bông nằm cuộn khoanh ở cửa, mừng vui không hết, ôm chầm lấy nó. Bố mẹ ra ý mắng yêu vì chưa gì hôm nọ đã khóc lóc ầm lên. Du vứt balo xuống nhà, bế Bông chạy một mạch sang nhà Dũng. Nhà Dũng cùng khu nhà Du ở, mấy hôm trước bị lạc mất Bông nên Du mới biết. Hóa ra là cũng có duyên, có duyên lạ…

Ngó qua nhà không thấy đâu, Du cho Bông dạo sang công viên. Công viên tầm chiều muộn thưa người đi thể dục hơn, ai nấy vội vã về với bữa cơm chiều. Đến gốc phượng vĩ đỏ rực màu hoa, thấy Dũng đang ngồi tần ngần ở đó, Du chạy ù đến.

- Ngẩn ngơ gì thế?

- À không… Ơ mà tìm thấy con Bông rồi à?

*Gật… gật*

- Tớ bế nó một lúc nhé!

Dũng đón lấy Bông từ tay Du, phút bất cẩn có chạm sượt qua tay cô nàng, hai cô cậu đỏ bừng mặt, không gian im bặt, chỉ còn con Bông là hiếu động, quay trái quay phải, liếm tay Dũng lại quay sang nũng nịu với Du. Được một lúc thì cả hai bật cười.

Lúc Du cười, nhìn nghiêng, nụ cười rất đẹp. Đôi mắt Du sáng và hồn nhiên hệt như trẻ nhỏ. Cuộc sống của Du có lẽ là cuộc sống của một cô công chúa, được quen chiều chuộng, sống trong khuôn phép và chẳng mấy khi nổi loạn. Du nhẹ nhàng, tinh tế và sâu sắc. Nhưng Du ngại tiếp xúc với những người lạ, những người không cho Du cảm giác an toàn. Khi có cảm giác an toàn, Du sẽ coi như đó là một bến đỗ của cảm xúc, buồn vui đều tìm đến. Giống như vị trí của Dũng trong cô bé lúc này, khi buồn vui đều nghĩ đến, một cách tự nhiên và vô tư. Tuổi ô mai có những cảm xúc đầu chớm nở, Dũng mỉm cười, say mê ngắm nhìn nụ cười sáng như thiên thần của cô nàng ngồi cạnh. (GaneTOP1.Hexat.Com)

- Du này, tham gia đội văn nghệ đi.

- Sao cơ? Lớp trưởng nhờ cậu thuyết phục à?

- Không. Vì tớ muốn tớ với cậu cùng hát một bài. Được không?

Du sững sờ. Lời đề nghị của Dũng Du chưa từng nghĩ tới. Trời tối dần, trong công viên vắng hoe, Dũng kéo tay
Du ra về và hẹn câu trả lời vào sáng mai, khi cậu chàng qua đón cô nàng đi học.

- Nhớ nhé! Mai tớ qua đón, rồi trên đường đi cho tớ biết câu trả lời luôn, được không?


4. Điệu Slow motion…

Sáng sớm Dũng có mặt trước của nhà Du. Nhìn thấy sự xuất hiện của Dũng, bố mẹ Du có chút ngạc nhiên. Bình thường con gái chủ động đi học, không cần ai đưa đón, lại chẳng mấy khi có bạn về chơi, sinh hoạt trên lớp cũng không nói nhiều về bạn bè. Hẳn là một cậu bạn đặc biệt đối với Du. Lúc Du đi ngang qua thấy sự ngỡ ngàng của bố mẹ, Du mỉm cười:

- Dũng học cùng
lớp con, nhà ở cùng khu mình, hôm nọ đi tìm con Bông con mới biết. Hôm nay có chút chuyện nên cậu ấy tiện qua đèo con đi cùng. Con đi học đây ạ.

Bố mẹ Du à lên đầy cảm thán chào con gái đi học, bế con Bông trên tay, mẹ Du hỏi nhỏ:

- Mày biết tất cả phải không? Con bé rất khả nghi có đúng không? Đi đâu nó cũng cho mày đi theo, hẳn là biết rồi. Không nói thì trưa nay cắt cơm, chỉ cho uống sữa thôi.

Con Bông dụi dụi vào tay mẹ Du rồi “ngao” lên nũng nịu. Nó sẽ chẳng bao giờ bán đứng cô chủ nhỏ, nhưng nếu để cứu đói cái dạ dày thì cũng… có thể lắm chứ.

Trên đường đi Dũng hồ hởi nói chuyện, vờ quên đi câu trả lời mà đã hẹn trước sẽ phải được nghe từ Du. Du ngồi sau, vẫn ngồi chéo và hai tay bám nhẹ vào hai bên hông cậu bạn. Nắng sớm đầu ngày tạt qua những cành phượng vĩ, gió khẽ mơn man làm rơi rớt những cánh hoa đỏ trên vai Dũng, Du với tay nhặt lấy, phủi áo cho cậu bạn. Phút giây đó như chậm lại, thời gian khiến Dũng ngại ngùng, Du ngồi sau không để ý thấy điều đó, vẫn hồn nhiên khe khẽ hát.

- Du này, câu trả lời của tớ…

- Nếu tớ đồng ý thì chúng ta sẽ hát bài gì?

Dũng mỉm cười, cho xe đi nhanh hơn vì phấn khích. Thật ra trong đầu Dũng rỗng tếch, là tự ý nói ra như thế chứ chưa hề có ý kiến với lớp trưởng về tiết mục song cả của Dũng với Du. Nhưng Dũng đoán là chỉ cần Du đồng ý, lớp trưởng cũng sẽ gật đầu. Chỉ có điều, hát bài gì? Đầu óc Dũng như trên mây, chân đạp nhanh, xe lao đi đầy phấn khởi, Du ngồi sau mỉm cười, nắm chặt hơn vào hông cậu bạn, vừa cười vừa mắng mỏ.

Trang: [<] 1,[2],3
Cùng Chuyên Mục :
GAME HAY CHO BẠN
» Hỗ Trợ
Yahoo: Yahoo!lượngPhongCach
Tai Game Java Email: luongphongcach@gmail.com