Hack Avatar Auto Farm 220, Avatar 220 Auto Farm, Avatar 220 Auto Cau Ca, Tai avatar 220 auto farm
Tải Game Di Động Free
UC BROWSER 9.3
[Tải Xuống] [Hướng Dẫn]

+ Game này phù hợp với điện thoại bạn đang dùng
Trang 3 - Truyện teen,Công chúa Hoa Tường Vi Full Chap - Truyện Teen 9x - GameTop1.Hexat.Com, Truyện hay online, Đọc truyện teen, truyện tình yêu hay, tiểu thuyết, truyện cười vôva
Truyện teen,Công chúa Hoa Tường Vi Full Chap


“Tôi không có đi theo cậu.” – Tường Vi lắc đầu lia lịa.

Thấy đối phương không nói gì, cô càng khẩn trương: “Tôi là người mới chuyển đến.”

Cậu bạn đẹp trai kia nghe xong lời giải thích của Tường Vi mới bắt đầu quan sát tỉ mỉ. Sau khi nhìn cô một lượt từ trên xuống, cậu ta bất ngờ hỏi: “Chúng ta đã từng gặp nhau trước đây sao?”

“Có lẽ là không đâu, bởi tớ mới vào Dracate hôm nay…” – Tường Vi chưa nói hết câu đã cảm thấy xương sống sau lưng ớn lạnh, lúc này mới phát hiện ra nụ cười quỷ dị của người trước mặt.

Nụ cười của Âu Triết Vũ muốn bao nhiêu quỷ dị sẽ có bấy nhiêu quỷ dị, muốn bao nhiêu rùng rợn có bấy nhiêu rùng rợn: “Thì ra cô là người mới? Vậy phải cố gắng nhiều rồi.”

Tường Vi trong lòng thầm than, giữa ban ngày ban mặt mà gặp quỷ, đành cười gượng gạo: “A… vâng. Tôi là Hàn Tường Vi, năm I, khoa Văn. Mong nhận được sự chỉ bảo của cậu.”

“Tôi là Âu Triết Vũ, nămI. Sau này chúng ta sẽ còn gặp lại.” – Âu Triết Vũ nói xong liền xoay mình tiến vào trong.

Đến khi bóng người đã hoàn toàn biến mất, Tường Vi mới dám ngửa đầu lên trời khóc: “Thật đáng sợ. Ông Trời ơi, xin đừng bắt con gặp lại cái tên Hoàng tử hắc ám kia nữa.”

Cô gái đáng thương vẫn chưa hay biết, ở Dracate, ký túc xá không phân chia riêng biệt khu nam và nữ, có thể phòng của nam sinh sẽ ngay bên cạnh phòng nữ sinh, mà phòng cô và phòng Âu Triết Vũ, haizzz… Đều là duyên phận!

Khi Hàn Tường Vi còn đang cầu nguyện ở ngoài kia, Âu Triết Vũ đã đi tới phòng 502.

“Này, Triết Vũ, phòng của cậu là 504, không phải 502.” – Một anh chàng đẹp trai với mái tóc đỏ rực như lửa ra mở cửa, vừa nhìn thấy nụ cười âm hiểu của người đối diện liền vội vàng đứng tránh sang một bên nhường lối – “Nể tình chúng ta thân quen từ nhỏ, tôi mới miễn cưỡng cho cậu vào đấy.”
Triết Vũ chẳng thèm để ý, đi thẳng vào bên trong. Lúc này, chàng trai đang đọc sách trên giường mới ngẩng lên nói chuyện. Cậu ta cũng là một anh chàng khôi ngô, tuấn tú, với mái tóc cắt ngắn, làn da rám nắng, từ người toát lên khí chất thân thiện cùng sự tự tin tuyệt đối.

“Triết Vũ, có tìm được không?”

Thay vì trả lời, Âu Triết Vũ cầm lấy cuốn sách trên cùng ném thẳng vào người đặt câu hỏi. Chàng trai có mái tóc đỏ cũng lại gần chụm đầu xem sách, trong lòng sinh bội phục: “Woah, Âu Triết Vũ, cậu thật đáng sợ. Ở đâu mà tìm được nó thế? Tớ lùng cả tháng nay cũng chưa thấy bóng dáng, mà cậu chỉ búng tay một cái đã có được.”

“Giang Chấn Thiên, đừng so sánh tôi với cậu. Đó là vũ nhục năng lực của tôi.” – Triết Vũ dùng vẻ ngạo nghễ của kẻ bề trên khinh thường liếc nhìn anh chàng tóc đỏ.

Chấn Thiên trong lòng dẫu phẫn nộ muốn chết, nhưng ngoài mặt vẫn một bộ dáng không để ý: “Cậu đúng là kẻ ngạo mạn. Thế bài tập về nhà làm chưa?”

Triết Vũ cũng bắt đầu cầm một cuốn sách lên xem: “Bài nào?”

“Viết về nhân vật mình ngưỡng mộ.”

“Đã làm.” – Triết Vũ nhàn nhạt mở miệng.

Chấn Thiên lập tức hào hứng hẳn lên: “Cậu viết về ai thế? Cho tớ mượn tham khảo chút.”

Triết Vũ từ chối cho ý kiến, nhìn Tử Khiêm lúc này đang chăm chú xem sách: “Sao cậu không mượn cậu ta?”

“Nếu là Khiêm thì sẽ viết về anh Tường Luân thôi.” – Một trận bi thương tràn về trong lòng Chấn Thiên. Cậu tự dặn mình, chuyện đã qua lâu như thế, cũng phải học cách chấp nhận sự thật, nhưng vì sao mỗi lần nghĩ đến việc họ đã rời đi, trái tim vẫn đau như sắp nổ tung.

Tử Khiếm rời mắt khỏi trang sách, ngẩng đầu lên cười: “Đâu phải mình tớ. Dám cá với các cậu, đa phần mọi người sẽ chọn anh Tường Luân thôi. Thiên tài của những thiên tài. Mới mười hai tuổi, anh ấy đã trở thành người đứng đầu của Ngũ hành, giúp sức rất lớn trong việc đập tan nhiều cuộc tấn công của phe chống đối Dracate.”

“Hừ, giúp đỡ cho người khác, không tiếc hy sinh tính mạng nhưng kết quả thì sao? Làm bao nhiêu việc như thế để làm gì?” – Không có sự ngạo mạn như bình thường, trong lời nói của Âu Triết Vũ lúc này chỉ còn lại mất mác và thương tâm. Hình ảnh một bé gái xinh xắn mặc đồ trắng mông lung, mờ ảo, cậu muốn vươn tay ra giữ chặt nhưng chẳng được. Cô ấy đã rời cậu đi rồi. Đi đến một nơi xa cùng anh trai của cô ấy.

Trang: [<] 1,2,[3],4,5,78 [>]
Cùng Chuyên Mục :
GAME HAY CHO BẠN
» Hỗ Trợ
Yahoo: Yahoo!lượngPhongCach
Tai Game Java Email: luongphongcach@gmail.com

Ring ring